11/11/13

When love between a couple is truly strong, how much you spend making each other happy is really not important

I read an interesting article yesterday on the Sunday Times Lifestyle about couples planning their special wedding. I read about how one couple spent $160,000 celebrating their grand wedding at Sentosa Cove. I was also intrigued at how another couple spent only $900 on their entire wedding (it was for 30 close friends/relatives at their HDB flat).

The interesting thing is that the couple that spent $900 on their wedding were not poor. Their household income was over $10,000 a month. They believed that spending more money was not necessary in making their wedding special. What made it the most special was the people who are invited and celebrating it in a place where they could feel comfortable and intimate (their own home).

While there is nothing wrong with spending a lot of money if you can afford it, I really admire this couple for making decisions based on what they believe will make their marriage special, and not what others may think...bowing to societal pressure of holding it in a grand hotel, where it becomes so impersonal.

I will not be surprised if the $900 couple ends up having a much happier and longer lasting marriage than the $160,000 couple . When love between a couple is truly strong, how much you spend making each other happy is really not important.

I have been married for 13+ years and every year, my wife and I give each other birthday presents costing less than $5- a hand made card written with all the words of gratitude, love and appreciation for each other. Whenever I ask my wife what she would like on her birthday (I'd buy anything for her), she always tells me that a hand-made card from the heart is all she wants.
 
 

23/10/13

HÃY NHÌN NHẬN LẠI TÀI CHÁNH CÁ NHÂN ĐỂ CÓ SỰ CHUẨN BỊ TỐT NHẤT

Chào bạn,

Nếu bạn đã đọc nhiều bài tổng hợp khác trên blog này, bạn sẽ hình dung được phần nào những giải pháp bảo đảm tài chánh của bản thân luôn nằm trong tầm kiểm soát. Trong bài này tôi xin tóm gọn lại vài ý chính. Để đo lường "sức khỏe" của túi tiền thì bạn hãy trả lời các câu hỏi thiết thực này:

1/ Bạn có bao nhiêu nguồn thu nhập? Trong đó có thu nhập thụ động hay không?

2/ Nếu chỉ có thu nhập chủ động (từ lao động, kinh doanh,...bắt buộc bạn phải nhúng tay vào công việc) thì bạn có tiết kiệm được một phần nguồn thu ấy không?

3/ Nếu bạn biết để dành 1 phần thu nhập thì nó chiếm bao nhiêu phần trăm tổng thu nhập?

4/ Với số tiền tiết kiệm ấy, bạn có khả năng tạm ngưng làm việc để tạo thu nhập trong bao lâu mà vẫn sống thoải mái? (đưa ra con số cụ thể là bao nhiêu tuần/ tháng/ năm?) Muốn biết bao lâu thì dựa trên mức sống hằng ngày/ hằng tháng của bạn cần bao nhiêu tiền.

5/ Hiện tại bạn đang chịu trách nhiệm cho mọi chi phí của chính bản thân hay còn cho ai khác nữa?

6/ Nếu phải chu cấp cho người khác thì có bao nhiêu người đang phụ thuộc vào thu nhập của bạn? Hãy liệt kê danh sách những người đó ra và ước tính chi phí cho từng người phụ thuộc. Điều này khá quan trọng cho nên bạn phải ghi rõ càng chi tiết càng tốt; không những trong hiện tại mà nhu cầu tương lai.

7/ Điều quan trọng không phải chi phí bạn bỏ ra hằng tháng mà là khoản dành dụm còn lại. Với khoản tiền ấy (nếu có), bạn sử dụng như thế nào (cho những mục đích lâu dài không, có đầu tư gì hay không.....?)

8/ Trường hợp bạn đã tạo dựng một nguồn thu thụ động, tức là không cần phải tốn sức lao động và bắt buộc thời gian bạn có mặt, nguồn thu nhập ấy có đều đặn hay chưa? Đến từ đâu?

9/ Nếu bạn có nguồn thu nhập thụ động thì nó có bao quát hết mọi chi phí cơ bản trong sinh hoạt của bạn chưa? (Tôi nói đến chi phí thường nhật chứ không nói những khoản phát sinh hoặc nhu cầu tăng chất lượng mức sống).

Nếu câu trả lời là CÓ cho câu hỏi số 9 thì xin chúc mừng, bạn đã được tự do tài chính hoàn toàn. Mức độ sức khỏe túi tiền của bạn là trong tầm kiểm soát, bạn thoải mái xoay sở cho mọi nhu cầu cơ bản mà không còn lo lắng gì cả. Điều đó có ý nghĩa rất lớn, chứng tỏ tài chánh của bạn AN TOÀN. Nguồn thu nhập thụ động này có thể chưa nhiều như mong đợi, nhưng bạn lại an tâm vì tuy không phải bỏ thời gian lao động, nhưng kinh tế của bạn vẫn đảm bảo như cũ, mức sống cả nhà bạn không thay đổi xấu hơn.

Còn nếu đã có thu nhập thụ động nhưng nó chưa đủ chi trả cho đời sống hằng ngày thì bạn phải tim cách gia tăng nguồn thu ấy đồng thời giảm bớt các chi phí sinh hoạt không cần thiết.

Đối với thu nhập từ lao động, đòi hỏi sự có mặt của bạn, tôi xin nhắc lại: điều quan trọng nhất là bạn tiết kiệm được bao nhiêu%. Nếu bạn làm được điều đó thì hãy chuyển ngay một phần tiết kiệm ấy để đầu tư tạo ra một nguồn thu nhập thứ hai: nguồn thu thụ động. Như vậy kinh tế bản thân bạn mới ngày càng phát triển, vì không ai chắc chắn là ngày nào mình cũng có khả năng tạo ra tiền bạc một cách liên tục. "Làm khi lành để dành khi đau". Có rất nhiều nguyên nhân khiến công việc lao động tay chân/ trí óc/ kinh doanh của bạn bị gián đoạn, chắc chắn ảnh hưởng đến kinh tế bản thân bạn trước. Đó là khi sức khỏe sa sút, tai nạn bất ngờ, gia đình gặp chuyện cần bạn hỗ trợ, người quen nhờ giúp đỡ,...Vậy ngay từ bây giờ bạn hãy chịu khó dành ra 15 phút đọc lại bài viết này và tự trả lời 1 cách nghiêm túc các vấn đề quan trọng trên nhé.

Tôi mong là tài chánh của bạn được an toàn để hoàn tất mọi dự định trong cuộc đời mình nhé. Trong các bài tiếp theo tôi sẽ đề nghị một số giải pháp giúp bạn an tâm hơn trong lúc thu nhập chính của bạn chưa bảo đảm, nhất là còn nhiều người đang trông chờ bạn chu cấp hằng tháng. Mời bạn đón xem và tham khảo.

Chúc bạn vui khỏe.

Lê Thị Bích La.


20/9/13

Sleeping child - dịch nghĩa

Ngân hà lấp lánh nhìn con
....Ông trăng dạo ghé chào hôn thiên thần

Trăng ru con ngủ say dần
....Mẹ nghe lời nguyện bao lần mênh mang
.........Người người trên khắp nhân gian
.............Được quan tâm đến, bình an trong lòng

(dịch điệp khúc)
Bé yêu tròn giấc đêm nồng
....Dù cho thế giới bão giông nơi nào
........Thiên đường con tự xây cao
............Tay ôm chăn đắp đi vào giấc ngon (hết điệp khúc)

Muôn người cùng nghĩ như con
....Hòa bình sống mãi không còn chiến tranh
.......Dịu êm trên trái đất xanh
............Qua rồi xung đột, để dành vui tươi

Này vua hỡi chúa những người
....Mà nhìn con ngủ giữa trời trăng bay
.......Sẽ ôm trái đất trong tay
...........Học xem con giỡn cùng mây sao ngàn


Ta ngăn con với vô vàn
.....Ngổn ngang thế giới không màng đến con....


Sinh nhật mình 2013

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Sleeping-Child-Michael-Learns-To-Rock/ZWZBWO87.html

The Milky Way upon the heavens
Is twinkling just for you
And Mr. Moon he came by
To say goodnight to you

I'll sing for you I'll sing for mother
We're praying for the world
And for the people everywhere
Gonna show them all we care

[Chorus:]
Oh my sleeping child the world's so wild
But you've build your own paradise
That's one reason why I'll cover you sleeping child

If all the people around the world
They had a mind like yours
We'd have no fighting and no wars
There would be lasting peace on Earth

If all the kings and all the leaders
Could see you here this way
They would hold the Earth in their arms
They would learn to watch you play

[Chorus:]
Oh my sleeping child the world's so wide
But you've build your own paradise
That's one reason why I'll cover you sleeping child

I'm gonna cover my sleeping child
Keep you away from the world so wide

24/8/13

CƠM ÁO GẠO TIỀN…


Sống trong một xã hội coi trọng sự giàu có, vẻ hào nhoáng bên ngoài. Nếu như trước kia khó khăn vật lộn với cái ăn cái mặc, thì bây giờ phải bươn chải với đồng tiền, để có của ăn của để cho bằng người.

Dư dả thì theo đuổi được cái muốn có, túng thiếu thì phải chịu ngậm ngùi. Tôi vẫn thường nghe mọi người nói rằng: “bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn”, nhưng cái tình ngày càng phai mờ nhường chỗ cho những đắn đo về cuộc sống đầy đủ sau hôn nhân, từ đó người ta mới nói “bên tình bên tiền bên nào nặng hơn”. Theo đuổi một mối tình đẹp, cả hai đến với nhau bằng sự chân thành từ đó đi đến hôn nhân với suy nghĩ có tình yêu rồi sẽ có tất cả, nhưng mấy ai lại chịu cái cảnh “một mái nhà tranh hai trái tim vàng”.

Một trong những nguyên nhân dẫn đến cuộc hôn nhân tan vỡ giữa chừng là do cuộc sống khó khăn, đồng tiền không đủ để chi trả cho những lo toan cuộc sống, mâu thuẫn gia đình nảy sinh đều do cái cảnh thiếu thốn “cơm áo gạo tiền”. Nhất là trong cuộc sống có nhu cầu ngày càng cao như bây giờ, con người sống thực tế hơn.
Vẫn biết khi đem lòng yêu một người có hoàn cảnh kinh tế không được khá giả thì sẽ hứa ở bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, xây dựng kinh tế Gia đình bền vững. Nhưng đến khi cảm thấy không thể tiếp tục chung sống trong hoàn cảnh túng thiếu, con cái nheo nhóc, phải lo ăn từng bữa thì vợ chồng không tránh khỏi thái độ với nhau thậm chí nói những lời khó nghe.

Một số người nghĩ rằng đồng tiền và tình yêu luôn được phân định rõ ràng, không lẫn lộn vào nhau được, tình yêu và tiền bạc chỉ được chọn một mà thôi. Nhưng trên thực tế tiền và tình được đặt ngang hàng với nhau, tình yêu và tiền bạc không thể thay thế cho nhau mà hỗ trợ cho nhau trong cuộc sống Gia đình.

Ai cũng mơ ước lấy được người giàu sang để không phải lo về tài chính, cuộc sống bớt cơ cực và đặc biệt họ lại yêu thương mình hết lòng. Nhưng mấy ai đạt được niềm mơ ước đó? Đã có nhiều người đòi hỏi quá cao về người bạn đời, gặp anh này thì nói rằng nghèo quá, gặp anh kia thì lại thắc mắc sao không thấy sâu đậm gì cả. Và rồi tuổi xuân qua đi theo năm tháng, con gái lỡ thì, đến một lúc nào đó không còn gì để cân đo đong đếm nữa mới nuối tiếc tất cả.

Biết cân bằng giữa tình yêu và tiền bạc thì cuộc sống sẽ luôn thoải mái hơn. Xã hội ngày càng phát triển đòi hỏi mỗi người phải biết tự lo cho cuộc sống của mình. Ai cũng phải nghĩ tới tương lai, ai cũng muốn có một Gia đình hạnh phúc, có của ăn của để. Nhưng mơ ước vẫn là mơ ước, chúng ta phải biết đối diện với thực tế, đừng vì mục đích này từ bỏ mục đích khác. “Cơm áo gạo tiền” song hành cùng sự sung túc bằng người, còn tình yêu đi cùng với hạnh phúc hơn người.

NGUYỄN VĂN CHƯƠNG

22/8/13

Cha đẻ tập đoàn Sony bày cách dạy con thông minh


Lời nhắn nhủ “Sau ba tuổi thì đã muộn” cũng là tên của cuốn sách nói về phương pháp “khởi động sớm” trong giáo dục của vị doanh nhân nổi tiếng người Nhật – ngài Masaru Ibuka, cha đẻ của tập đoàn Sony lừng danh.

Khủng hoảng nằm ở… trường mầm non

Từ giữa thế kỷ trước, với ước mơ đưa Nhật Bản ra khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế xã hội kéo dài, ông chủ hãng Sony đồng thời là nhà giáo dục tâm huyết và người cha rất mực yêu thương con cái đã nghiên cứu về các vấn đề giáo dục để rồi đi đến kết luận: cội rễ của mọi sự khủng hoảng nằm ở các… trường mầm non, ở những công dân trong độ tuổi “búp trên cành”.

Theo ông, đây chính là độ tuổi trẻ đang phát triển với mức độ “thần tốc” cả về thể chất lẫn trí tuệ. Chính vì thế, việc kịp thời khuyến khích sự phát triển của trẻ lúc này là cực kỳ quan trọng. Đúc rút từ kinh nghiệm làm cha của chính mình và của các nhà giáo dục cự phách như Maria Montessori, Glenn Doman và Shinichi Suzuki, phương pháp “khởi động sớm” của Masaru Ibuka đã ra đời và trở nên nổi tiếng không chỉ trong phạm vi nước Nhật.

Trong cuốn “Sau ba tuổi thì đã muộn”, Masaru Ibuka chỉ ra rằng thời kỳ lĩnh hội kiến thức quan trọng nhất ở con người diễn ra từ lúc chào đời cho đến khi 3 tuổi. Và bởi vậy, cha mẹ nên tạo điều kiện để trẻ được học hỏi thật nhiều trong giai đoạn nền móng này thay vì để trẻ phát triển tự nhiên khiến khả năng của chúng bị thui chột phí hoài. Tuy nhiên, một điều quan trọng mà Ibuka muốn nhắn nhủ là: giáo dục sớm không nhằm đào luyện nên “thần đồng” mà chỉ đơn giản là giúp trẻ phát triển một cách toàn diện để trở thành những công dân thành đạt và hạnh phúc sau này.

Theo Ibuka, không có trẻ nào sinh ra đã là thiên tài hay bất tài, tất cả là tùy thuộc vào cách chúng được dạy dỗ ra sao. Bất cứ bé nào cũng có cơ hội để trở nên khỏe khoắn, thông minh hơn nếu được dạy dỗ đúng cách, đúng lúc. Điều quan trọng là đừng bỏ lỡ thời điểm mà trẻ có thể thu nạp kiến thức hiệu quả nhất.

Những nguyên tắc giáo dục cơ bản

Không ít chuyên gia giáo dục và tâm lý phản đối việc đào tạo trẻ ở độ tuổi còn quá nhỏ. Họ cho rằng khối lượng thông tin mà ta chủ động nạp cho trẻ sẽ ảnh hưởng tiêu cực lên hệ thần kinh của trẻ, và bởi vậy tốt nhất là cứ để trẻ tự tiếp cận mọi thứ một cách tự nhiên. Trong khi đó, Ibuka thì cho rằng cần phải làm ngược lại!

Theo ông, sai lầm lớn nhất của chúng ta trong giáo dục con trẻ là đã hoán đổi thời điểm cần dạy dỗ chúng một cách nghiêm khắc với thời điểm cần để chúng được tự do phát triển. Cụ thể là muốn trẻ lớn lên vừa thông thạo vài ngoại ngữ, vừa giỏi bơi lội, vừa kéo violon điêu luyện thì cần phải cho chúng tiếp cận với tất cả ngay từ khi chưa đầy ba tuổi. Còn khi trẻ đã lớn hơn thì lại phải tôn trọng sự lựa chọn của trẻ, không ép chúng theo đuổi những gì mà chúng không thích.

Dưới đây là một số nguyên tắc giáo dục cơ bản của Ibuka:

Dừng ảnh hưởng của phụ huynh đối với trẻ khi chúng đã qua tuổi mầm non

Dạy con cũng như uốn cây. Muốn cây có hình dáng ra sao thì phải uốn cành từ lúc còn non, chờ lúc cành đã cứng mới uốn thì chỉ có… gẫy.

Đừng coi thường những ý nguyện “con nít” của trẻ, bằng không bạn sẽ gieo cho con mối hoài nghi về khả năng của mình suốt cuộc đời. Ngược lại, hãy truyền cho con niềm tin và trao cho con nhiều sự lựa chọn rồi để con tự chọn lấy “món” hợp với “khẩu vị” của mình nhất.

Không nựng con bằng giọng điệu đả đớt

Sự ngọng nghịu, đả đớt có thể hằn sâu vào tâm trí của con và trở thành chiếc barie cản trở con nắm bắt ngôn ngữ một cách chuẩn xác. Không quá bảo bọc nhưng đừng bỏ mặc con. Chăm lo quá mức có thể biến con thành “gà tồ”, nhưng để con phát triển như cỏ dại thì còn tệ hơn. Những đứa trẻ được sống trong sự quan tâm lớn lên thường lạc quan, nhân hậu và điềm tĩnh hơn.

Hành vi nào của trẻ cũng có căn nguyên riêng

Ví như vì ghen tị với sự quan tâm của cha mẹ dành cho em bé, đứa con lớn có thể cố tình… tè dầm và điều mà cha mẹ cần làm là phải loại bỏ căn nguyên ấy (quan tâm hơn đến con) chứ không phải là tìm cách trấn áp hành vi của con.

Tăng cường khen ngợi, hạn chế mắng mỏ

Tất nhiên là cũng có lúc phải đe nẹt, nhưng sẽ tốt hơn nếu ta thuyết phục hoặc cho bé được lựa chọn. Chẳng hạn nếu bé toan xé tờ báo mà mẹ chưa kịp đọc, thay vì giằng lại tờ báo và đánh vào tay bé khiến bé “ức chế”, mẹ có thể đổi cho bé tờ báo cũ để bé tha hồ xé (xin nói thêm: xé giấy cũng là một “bài tập” để bé rèn luyện đôi tay nhỏ).

Nêu gương bằng hành động

Khuyên nhủ bao giờ cũng dễ tiếp thu hơn cấm đoán. Nhưng hiệu quả hơn cả khuyên nhủ là hành động của chính cha mẹ. Con trẻ ưa bắt chước những gì chúng nhìn thấy hơn là những lời nói suông. Vì thế hãy nêu gương tốt cho con trong mọi việc.

Từ học nhạc cho đến học bơi, trẻ nhỏ đều có thể học được một cách dễ dàng từ rất sớm nếu được hướng dẫn đúng lúc, đúng cách. Dưới đây là một số phương pháp “khởi động sớm” mà Ibuka đề xuất:

Lên 3 tuổi là bé đã có thể tập kéo violon. Nhưng để bé sớm “kết thân” với âm nhạc, bạn nên cho bé nghe nhạc thường xuyên ngay từ lúc sơ sinh (thậm chí từ lúc còn trong bụng mẹ). Khi lớn hơn một chút, hãy dạy bé vừa nhịp chân vừa vỗ tay khi nghe nhạc.

Lúc bé bi bô tập nói, bạn có thể dạy bé đọc thơ. Bộ nhớ của bé có thể lưu giữ được 200 bài thơ ngắn và dạy bé học thuộc thơ chính là cách tốt nhất để rèn trí nhớ cho bé.

Bé rất thích thú khi có thể để lại “dấu vết” trên tờ giấy trắng và bạn sẽ dễ dàng dụ bé học vẽ khi bé mới 9-10 tháng tuổi. Tuy nhiên, “suất học” chỉ nên kéo dài chừng 10 phút và mỗi tuần chỉ cần 2 suất. (Lưu ý: Không yêu cầu bé vẽ theo mẫu hay theo “đơn đặt hàng”, bố mẹ có thể gợi ý nhưng hãy để bé tự do sáng tạo).

• Dạy bé làm đồ chơi từ khi 2-3 tuổi. Việc tự làm đồ chơi (dù chỉ là xé giấy, nặn đất…) vừa giúp bé rèn luyện đôi tay vừa phát huy trí tưởng tượng của bé.

• Có thể dạy bé bơi từ khi còn đang… ẵm ngửa. Các nghiên cứu cho thấy trẻ chưa biết đi cố gắng nổi trên mặt nước y như cách chúng cố gắng bò trên mặt đất vậy. Còn tập trượt patin thì có thể bắt đầu từ lúc trẻ… chập chững biết đi, bởi đây chính là thời điểm mà bé ham sử dụng đôi chân để tiến lên nhất.


19/8/13

Ý tưởng trị giá 100.000 đô la!

Vào cuối thế kỉ trước, Charles Shwab chính là người giàu nhất hành tinh. Một ngày nọ, một chàng trai đến gặp ông và nói:

"Thưa ông Shwab, tôi có một ý tưởng mà tôi tin rằng sẽ giúp ông mỗi ngày tiết kiệm được nhiều thời giờ quý báu. Tôi tin ý tưởng này rất hay đến nỗi tôi muốn trao nó cho ông, và tất cả những gì tôi yêu cầu chỉ là ông hãy dùng nó trong một tháng, rồi sau đó hãy trả cho tôi số tiền mà ông nghĩ rằng xứng đáng với giá trị của nó".

Charles Schwab chấp nhận lời đề nghị, và một tháng sau ông trả cho người thanh niên kia 100.000 đô la!

Bạn có muốn biết ý tưởng đó là gì không?

Nó thật đơn giản nhưng lại cực kì uy lực

*Vào cuối mỗi ngày hãy viết ra 5 THỨ QUAN TRỌNG NHẤT cần làm vào ngày hôm sau*

*Vào cuối mỗi ngày hãy viết ra 5 THỨ QUAN TRỌNG NHẤT cần làm vào ngày hôm sau*

Tôi xin được thêm một vài từ để giúp nó thật sự rõ ràng: VÀ THỰC HIỆN CHÚNG.

Tôi hiểu lúc này bạn đang nghĩ "Chỉ có thế thôi hả?". Một ý tưởng nhiều triệu đô la mà đơn giản tới mức một đứa nhóc 5 tuổi cũng nghĩ ra được? Tôi không trách bạn, bởi chính tôi cũng nghĩ vậy khi lần đầu tiên nghe cái ý tưởng 100.000 đô la này. Thế rồi tôi thử áp dụng đó.

Và đây là những lý do nó thực sự xuất sắc:

Nó thể hiện sự ưu tiên: Bạn cho phép bao nhiêu đầu việc xuất hiện trên danh sách của mình? Chỉ có 5. Đừng bao giờ nhiều hơn 5, và phải là 5 thứ quan trọng nhất. Không phải 5 thứ dễ nhất, nhanh nhất, hay gấp nhất!

Nó cho phép sự gia hạn: Giả sử bạn có 1 ngày thật bận rộn, và khi nhìn lại "danh sách Top 5", bạn thấy mình chỉ mới hoàn thành 3 trong số đó. Bạn có chán, nản hay bực không? Không cần đâu. Thật ra bạn còn có thể hơi mừng vì tối nay mình đã biết đầu việc số 1 và 2 trong danh sách là gì!

Nó đòi hỏi hành động: Vì bạn đang sử dụng danh sách "5 việc quan trọng nhất" làm nền tảng cho những hành động của mình vào ngày hôm sau, và chúng cực kì rõ ràng.

Bảo hiểm cho chính mình là việc quan trọng nhất phải thực hiện ngay.
Mời gọi 093 893 0873 để đại lý tư vấn giúp bạn chuẩn bị khoản tiết kiệm dễ dàng bảo vệ đồng tiền của mình nhé!

Ngoài ra nếu bạn là người muốn "tự do, an tâm" thì hãy đọc kỹ bài viết của những con người ưa hành động nhé!
 

16/8/13

Đàn ông 30 khi nghĩ về gia đình có thêm trách nhiệm


Đàn ông 30 bắt đầu gắn mình với những ràng buộc để khó khăn hơn khi thực hiện một thay đổi lớn nào trong cuộc đời mình. Cuộc sống của đàn ông 30 không còn là của riêng bản thân anh ta nữa.

Đàn ông 30 sau khi đi qua cả một thời trai trẻ nhiệt huyết, bốc lửa của tuổi 20, đã đi, đã đến đã chinh phục, đã thất bại, đã trải qua những cảm xúc thăng hoa tuyệt vời cũng như cảm giác cay đắng tưởng như tận cùng. Nhìn lại những tháng năm đi qua bỗng thấy hun hút trống trơn có lúc giật mình thoảng thốt.

Những năm 20, người ta có thể diện một chiếc quần bò lỗ chỗ, mặc pull in hình Manowar, tự tin đeo khuyên tai, tự chọn cho mình màu tóc ưa thích.

Khi 30, người ta bắt đầu chuộng hơn quần âu, một sơ mi măng séc là phẳng. Người ta cũng bắt đầu chọn cho mình một chiếc caravat hợp tâm trạng.
Khi 30 còn diện bò bạc phếch, nhuộm tóc khác màu đen đã có cảm giác lạc điệu.

Những năm 20, người ta uống bia uống rượu đến mức ngủ lúc nào không biết. Tỉnh dậy thấy ngổn ngang bạn bè, ngổn ngang nôn mửa. Đàn ông 30 tối bắt đầu nhìn đồng hồ căn giờ ngủ, không quên súc miệng nước muối, cuốn khăn giữ ấm họng. Bắt đầu biết lo cho bản thân hơn. Tần số các cuộc nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng giảm dần. Bắt đầu để ý đến sức khỏe và cân nặng.

Cái thời 20 máu lửa sẵn sàng dựng xe, vác chầy xông vào nhau chỉ vì một lời xúc phạm. Đàn ông 30 bình thản trả lời "không muốn gì cả" khi một thằng oắt con đầu vàng quần côn bó ép xe vào lề đường hất hàm "muốn gì?". Đàn ông 30 bắt đầu có khái niệm "chỉ số AQ đủ dùng".

Đàn ông 30 bắt đầu cảm thấy nhu cầu tất yếu cạo râu, sửa gọn lông mũi, xịt nước thơm mỗi khi bước ra khỏi nhà. Đàn ông 30 bắt đầu ăn mặc không theo một hình mẫu, không theo một thần tượng nào. Đàn ông 30 bắt đầu làm đẹp không chỉ dành cho các cô gái mà phần nhiều để cảm thấy đoàng hoàng tự tin tiếp xúc với các đối tác làm ăn, giao dịch. Đàn ông 30 cảm thấy tự tin khi mặc vest.

Đàn ông 30 bắt đầu cho mình cái quyền đòi hỏi một vị trí trong xã hội, đòi hỏi vai trò của mình trong cuộc sống, trong tổ chức. Nhu cầu muốn khẳng định mình.

Đàn ông 30 đi đường ít khi ngoái lại nhìn theo một cô gái trẻ đẹp để thầm xuýt xoa về thân hình nhưng lại thường xuyên ngoái lại nhìn theo một chiếc xe đẹp hay một người đàn bà nền nã. Đàn ông 30 nhìn thấy vẻ đẹp của người đàn bà 30.

Đàn ông 30 "thèm" một chân dài nhưng "cần" một sự cảm thông, cần một điểm tựa tâm hồn. Đàn ông 30 muốn một mái ấm, tìm cho mình một người đàn bà có thể đi tiếp quãng đường tương lai. Bắt đầu hình dung về ngôi nhà và những đứa trẻ.

Đàn ông 30 là lúc bắt đầu cảm thấy tự tin, cảm thấy được sức gánh của đôi vai mình. Đủ tự tin và bình thản để hứng chịu những thử thách của cuộc đời.

Đàn ông 30 bắt đầu lôi những giấc mơ lóng lánh leng keng một thời tuổi trẻ ra để đổi lấy những mục tiêu thực tế hơn và đôi khi giản dị hơn.

Đàn ông 30 dám nghĩ, dám làm, dám chơi, dám đối mặt với thất bại và cũng dám dừng. Đàn ông 30 bắt đầu phân biệt được ranh giới của sự lố bịnh. Nhìn thấy được cái ngưỡng đủ. Đàn ông 30 đủ tinh tế để vượt qua những giá trị phù phiếm.

Tuổi 30 đàn ông dần tự tin để thấy mình là đàn ông khi đứng trước phụ nữ. Dám nhìn sâu vào mắt đối phương để tìm sự đồng điệu về cảm xúc.

Đàn ông 30 biết yêu và có trách nhiệm hơn với cảm xúc của mình. Cũng biết gìm mình trước những thất bại. Bình thản trước tai họa. Thấm thía được nỗi cô đơn, thấm thía được sự bội bạc, cảm nhận được đến tận cùng sự ấm áp tình người mà con người dành cho nhau. Khác hẳn cái yêu thời 20, yêu và vô trách nhiệm với tình yêu, vô trách nhiệm với chính bản thân mình.

Đàn ông 30 khi nghĩ về gia đình có thêm trách nhiệm. Cậu bé 20 nghĩ về bố mẹ với những sự ràng buộc gò bó khuôn khổ gia đình. Đàn ông 30 nghĩ về bố mẹ ngoài nỗi nhớ còn kèm theo mong muốn mình được làm chỗ dựa, mình được che chở cho gia đình.

Đàn ông 30 đủ tỉnh táo và bình tĩnh trước những đổ vỡ. Độ lượng hơn. Biết cách lý giải cuộc sống. Đàn ông 30 khẽ cười khi nhớ lại những năm 20 hừng hực của đời người. Ngẫm nghĩ và bắt đầu triết lý về tình yêu của những năm nông nổi, gật gù tâm đắc: "đàn ông như cái đĩa CD, cứ quay xung quanh mãi một lỗ thủng".

Đàn ông 30 bắt đầu ngẫm nghĩ một chút về số phận mỗi khi nhìn lại con đường mình đã đi qua. Đàn ông 30 đã bắt đầu biết sợ.

Đàn ông 30 bắt đầu gắn mình với những ràng buộc để khó khăn hơn khi thực hiện một thay đổi lớn nào trong cuộc đời mình. Cuộc sống của đàn ông.
( ^^. Cảm ơn bài viết..........hay quá )

14/8/13

Bạn cần vay vốn tiêu dùng hoặc kinh doanh, sản xuất ???

CHI NHÁNH QUẬN 7
448A, Huỳnh Tấn Phát, P. Bình Phuận, Q.7, TPHCM

Telex: 812 690 EIB.VT   Swift: EBVIVNVXQ07
THƯ NGỎ
Kính gửi:  Quý  Khách Hàng
Đầu tiên Ngân Hàng TMCP Xuất Nhập Khẩu Việt Nam (Eximbank ) - Chi nhánh Quận 7 xin gửi lời cảm ơn đến Quý Khách hàng đã tín nhiệm sử dụng sản phẩm của ngân hàng chúng tôi.
Eximbank hân hạnh giới thiệu một số sản phẩm cho vay đối với khách hàng cá nhân như sau:
ICho vay VNĐ lãi suất 9%/năm:
    • Nhm phc vụ nhu cầu vay tiêu dùng, sản xuất kinh doanh, mua nhà, sửa chữa nhà và các mục đích hợp pháp.
    • Thi hn vay: 180 tháng.
    • Lãi sut: 9%/năm c đnh trong 03 tháng đu. Trong 09 tháng tiếp theo lãi sut vay là 12%/năm (nếu TSĐB là Bt Đng Sn), 13%/năm (nếu TSĐB là ô tô) 14%/năm (nếu TSĐB là tài sn khác).
    • T năm th 2: nếu TSĐB là BĐS LSV = LSTK 13T + 5% ; nếuTSĐB là ô tô, TS khác LSCV = LSTK 13T + 5.5%
II Cho vay mua ô tô:
    • Nhm h tr cho khách hàng có nhu cu mua ôtô phc v nhu cu đi lại của cá nhân.
    • Thi hn vay: Ti đa 48 tháng(nếu TSĐB là chính chiếc ô tô mua); 60 tháng (nếu TSĐB là BĐS)
    • Lãi sut:
Cho vay mua ô tô  đối với KHCN
Lãi suất áp dụng 12 tháng đầu
Mỗi 01 tháng tiếp theo
- Đảm bảo bằng Bất Động Sản
- Đảm bảo bằng ô  tô
- Đảm bảo bằng STK ngân hàng khác:
- Đảm bảo bằng GTCG khác do EIB phát hành
- Đảm bảo bằng STK VNĐ do EIB phát hành
12%/năm
12%/năm
12%/năm
12%/năm
LS sổ + 2%/năm
- TSĐB bằng ô tô: LS TK 13T + 4.5%/năm;
- TSĐB bằng BĐS: LS RK 13T + 4%/năm;
- TSĐB bằng STK NH khác: LS TK 13T + 3.5%/năm.


Trường hợp mua ô tô tại các đại lý ô tô THACO:
* Năm đầu:
- 03 tháng đầu: 09%/năm
- 09 tháng tiếp theo: 12%/năm
* Từ năm thứ 2, LSV = TK 13T + 4%/năm;
- Phí phạt tất toán trước hạn (trả trước 1/2 thời gian vay): 2% x số tiền trả  trước;
- Trả hoa hồng cho đại lý  Cendyna: 1,5% x số tiền vay
III – Cho vay sản xuất kinh doanh trả góp:
  • Nhm h tr khách hàng vay vốn bổ sung vốn cho hoạt động sản xuất kinh doanh
  • Thi hn vay: lên đến 36 tháng
    • S tin vay ti đa lên đến 500.000.000 đng/ khách hàng
    • Lãi sut: 12%/năm c đnh trong 01 năm đu, sau đó lãi sut bng LSTK 13T + 4%/năm (Chu k thay đi lãi sut 03 tháng/ln)
IV Cho vay VNĐ bảo đảm bằng vàng do EIB phát hành và bảo đảm bằng STK VNĐ do Ngân hàng khác phát hành:
Nhằm hỗ trợ cho vay đối với khách hàng có  chứng chỉ vàng, vàng giữ hộ và ngoại tệ do Eximbank phát hành Và sổ tiết kiệm VNĐ do Ngân hàng khác phát hành mà chưa đến kỳ đáo hạn có nhu cầu sử dụng tiền mặt vào việc tiêu dùng, mua sắm, kinh doanh, và các mục đích phù hợp quy định.
    • Thi hn vay: Căn c vào lãi sut trên STK nhưng không quá 03 tháng.
    • Lãi sut: 8%/năm c đnh trong sut thi gian vay.
* Riêng chương trình Cho vay VNĐ đảm bảo bằng ngoại tệ do EIB phát hành: LS 7,8%
Kính chúc Quý khách hàng sức khỏe, hạnh phúc, an khang và thịnh vượng! 
Xin chân thành cảm ơn và chào đón Quý  khách hàng đến với Eximbank – Chi nhánh Quận 7.
Trân trọng kính chào!


THÔNG TIN LIÊN HỆ

Ngân hàng TMCP Xuất Nhập Khẩu Việt Nam – Chi nhánh Quận 7.
   Địa chỉ: 448A Huỳnh Tấn Phát, Phường Bình Thuận, Quận 7, Thành phố Hồ Chí Minh.
   Quý khách có nhu cầu xin vui lòng liên hệ   093 893 0873
   Vui lòng nhắn tin nếu máy bận, nội dung: CẦN VAY VỐN VỚI EXIMBANK,
 chúng tôi sẽ gọi lại tư vấn chi tiết về thủ tục vay vốn cho Quý khách.

10/8/13

5 chữ 'H' viết nên hạnh phúc


Home - Gia đình

Khi đạt được một thành công nào đó, dù là rất nhỏ, người mà bạn muốn báo tin vui đầu tiên hẳn sẽ là bố mẹ. Nếu chẳng may vấp ngã trên đường đời, gia đình cũng chính là nơi đầu tiên bạn muốn quay về. Thế nhưng, mải chú tâm vào công việc, các mối quan hệ, quỹ thời gian dành cho gia đình của chúng ta ngày một ít đi. Thậm chí, trong cơn stress, sự quan tâm của bố mẹ dễ bị bạn đáp lại bằng thái độ gắt gỏng đến là khó hiểu.Nhiều khi, bạn không thể tìm được tiếng nói chung với bố mẹ. Nhưng bạn biết không, khi bạn đang có một gia đình nghĩa là bạn hạnh phúc hơn hàng triệu trẻ em mồ côi trên trái đất này. Vì thế, hãy trân trọng từng khoảng khắc bên những người thân yêu và dành nhiều thời gian hơn nữa cho tổ ấm của mình nhé.

Health – Sức khỏe


Có một câu nói nổi tiếng mà hẳn bạn đã thuộc nằm lòng: “Lúc còn khỏe, chúng ta mong muốn rất nhiều thứ. Nhưng khi cơn đau ập đến, điều chúng ta muốn duy nhất là sớm khỏe trở lại”. Sức khỏe là vốn quý của mỗi người và nó là thứ chi phối chúng ta nhiều nhất. Bạn sẽ không thể học tập, làm việc hiệu quả nếu như thường xuyên bị stress hay những cơn đau “ghé thăm”.
Vì thế, để có một cuộc sống hạnh phúc, nhất thiết bạn phải có sức khỏe tốt. Đừng viện cớ là mình quá bận rộn với công việc mà quên chăm sóc, tẩm bổ bản thân nhé. Bởi núi tiền khổng lồ mà bạn kiếm được, trong rất nhiều trường hợp, chưa chắc đã cứu nổi tình trạng nguy kịch của bạn đâu.

Hope – Hy vọng

Bạn có biết nhà bác học Edison – người tạo ra “mặt trời thứ hai” cho nhân loại đã trải qua bao nhiêu lần thí nghiệm mới tìm được nguyên liệu cho bóng đèn sợi đốt không? Câu trả lời là 10.000 lần. Lúc được hỏi, ông trả lời rất lạc quan rằng: “Tôi không thất bại. Chỉ là tôi đã tìm ra ngần ấy cách không hoạt động”. Rõ ràng, Edison không thể thành công nếu thiếu niềm tin vào bản thân mình và sớm từ bỏ hy vọng.
Có những kế hoạch bạn tin là thành công mỹ mãn nhưng rồi lại bị đổ bể vào phút chót. Hẳn bạn sẽ tuyệt vọng lắm lúc này. Nhưng hãy đứng dậy và bước tiếp. Vì cuộc sống dẫu chưa bao giờ là một đường băng thẳng tắp, nhưng luôn có một lối đi khác nếu bạn vững tin.

Hobby – Sở thích

Có câu nói rằng: “ Người hạnh phúc là người biết cách làm bạn với sở thích”. Cuộc sống sẽ chỉ toàn là màu xám nếu như bạn không biết tạo niềm vui cho bản thân. Thay vì suốt ngày ủ rũ, chán chường, hãy bắt đầu từ những sở thích, đam mê của chính mình.
Bạn sở hữu một giọng hát hay. Đừng ngại đăng ký những cuộc thi âm nhạc. Bạn yêu thích thời trang và ánh đèn sân khấu. Tại sao không thử sức mình với các câu lạc bộ hay cuộc thi về thời trang. Bạn biết không, sở thích, đam mê, đôi khi sẽ mang đến cho bạn những thành quả ngoài sức tưởng tượng đó.

Help – Sự giúp đỡ

Điều gì đã khiến nhiều bạn trẻ háo hức khoác lên mình màu áo xanh tình nguyện, về với bản lảng, những vùng núi cao. Vì nơi đó đang cần đến sự giúp đỡ của họ và hạnh phúc lan tỏa mạnh mẽ nhất là khi nó được chia sẻ, được cho đi.
Không cần phải bắt đầu từ những điều to tát. Hãy tập cách giúp đỡ ai đó trong khả năng của bạn. Bởi khi làm được một việc tốt, bạn sẽ thấy lòng mình ấm áp hơn.

3/8/13

HỌC LỎM NGƯỜI NHẬT DẠY CON THÔNG MINH



(Người Nhật có những bí quyết dạy con rất hay. Cùng khám phá những nét đặc trưng trong cách dạy con của cha mẹ Nhật nhé!)

Trẻ con Nhật chăm chỉ học tập, khả năng quyết đoán cao và rất gắn bó với gia đình với sự lễ phép, quy củ trong khuôn phép. Sự thành công về kinh tế, kỹ thuật cũng như xã hội phát triển của Nhật đã cho nhân loại nhiều bài học quý giá. Trong đó, sự thành công trong giáo dục, đào tạo thế hệ trẻ góp phần quan trọng. Mời các gia đình cùng tham khảo và khám phá những nét đặc trưng trong cách dạy con của cha mẹ Nhật.

1. Chú trọng chuyện cổ tích

Cũng như các bậc cha mẹ khác thường kể cho bé nghe những câu chuyện cổ tích và thần tiên. Tuy nhiên, người Nhật tiến thêm một bước nữa khi họ tin rằng chính thế giới thần thoại cùng những điều lạ kỳ và không tưởng ấy chính là chất liệu và niềm cảm hứng cho sự sáng tạo vô biên của đứa trẻ sau này. Hãy thử nhìn vào cuộc sống thường ngày và ta sẽ thấy: trong truyện có thảm thần và ngoài đời chúng ta có máy bay, trong truyện chỉ cần phẩy tay là cửa mở và ngoài đời chúng ta có hệ thống cửa cảm biến,...

2. Không quy chụp, áp đặt

Đặc biệt, cha mẹ Nhật ít khi quy kết con trẻ như “Con thật lười biếng” hoặc “Sao con lì lợm thế”, bởi họ hiểu tâm lý của trẻ con “Khi bạn mắng con bạn là đồ con lợn 10 lần, chúng sẽ kêu ụt ịt vào lần thứ 11”. Khi dùng những lời lẽ tiêu cực và quy chụp để mắng dạy con, trẻ con sẽ bị giáo dục đúng theo lối bị phủ nhận đó.

Khen con, khen hành vi cụ thể: Nếu chỉ khen “Con tôi giỏi quá” thì sẽ biến trẻ thành tự phụ. Không chỉ là khen trẻ mà cha mẹ Nhật thường khen hành vi mà trẻ đã làm như “Con mẹ tự xúc cơm thật cừ” hay “Ai mà tự thay quần áo giỏi thế nhỉ!”. Khi trẻ được khen về một hành động cụ thể nào đó, chúng sẽ cố gắng làm tốt việc đó ở những lần kế tiếp để lại được cha mẹ hài lòng và khen ngợi.

Cha mẹ Nhật không ngại khen con nhưng họ khen rất cụ thể như “Con đọc chữ này đúng và giỏi quá!”

3. Hầu như không cho con xem TV

Ngoài việc xem TV tốn thời gian và có thể khiến trẻ bị nghiện, cha mẹ Nhật còn ý thức rất rõ việc nếu cho con xem tivi quá sớm và quá nhiều thì cấu trúc của đại não sẽ bị phá vỡ; từ tivi phát ra dòng âm cực sản sinh ra từ điện áp 20,000 volts, gây ảnh hưởng không tốt đến thuỳ não trước (phần tạo ra năng lực suy nghĩ) của con người. Các nhà khoa học Nhật Bản cũng cảnh báo rằng sự tích tụ này trong vài chục năm sau sẽ có thể gây ra bệnh máu trắng cũng như làm tăng chiều hướng của hiện tượng tự kỷ.

“Tắt TV, Bật ý tưởng” là châm ngôn truyền miệng của phụ huynh Nhật

4. Dạy chữ từ sớm

Theo các công trình nghiên cứu của Nhật, việc dạy chữ có thể làm thay đổi chức năng, và dẫn đến cấu tạo não thay đổi theo. Hiện tượng này, trẻ càng nhỏ càng dễ. Khi trẻ nhỏ nhớ chữ, sẽ có được tốt chất cao phi thường. Các bậc cha mẹ ở Nhật quán triệt dạy chữ cho con ngay từ rất sớm do bởi khi mới sinh ra, trẻ chỉ là một động vật nhỏ, nhưng khi hệ tín hiệu ngôn ngữ và học chữ bắt đầu hoạt động, trẻ trở thành con của loài người. Và họ hiểu rằng để hệ tín hiệu ngôn ngữ này hoạt động tốt, trẻ càng học gần với thời điểm mới sinh ra càng có hiệu quả cao.

Theo các công trình nghiên cứu của Nhật, việc dạy chữ có thể làm thay đổi chức năng, và dẫn đến cấu tạo não thay đổi theo.

5. Kiên nhẫn lặp đi lặp lại

Khác với nhiều người có thể bực mình khi trẻ thơ thường hỏi đi hỏi lại một điều ngô nghê, cha mẹ Nhật không ngại giải thích nhiều lần cho con họ ở một vấn đề. Theo họ, để đứa trẻ có thể thành thạo 1 việc thì phải cần ít nhất là 3 tháng. Chẳng hạn, khi trẻ đã nhớ được chữ “a i u e o” thì phải mất ít nhất 3 tháng trẻ mới có thể đọc được chúng thành thạo.

6. Luyện trí nhớ

Không phải ngẫu nhiên mà Nhật Bản có rất nhiều trò chơi trí tuệ phục vụ cho việc luyện trí nhớ cho cả trẻ nhỏ và người lớn. Người Nhật quan niệm, “Người thông minh là người nhớ nhiều hơn người khác và biết cách áp dụng những điều ghi nhớ đó hợp lý”. Do đó theo họ, trí thông minh là thứ có thể luyện tập và có được chứ không phải thuộc về khả năng bẩm sinh.

Ngay từ khi còn nhỏ, trẻ em Nhật đã được tiếp xúc với các trò chơi trí tuệ luyện trí nhớ

7. Vận động đầy đủ

Không chỉ tập trung phát triển trí tuệ, các cha mẹ Nhật cũng rất chú trọng việc rèn luyện thể chất. Ngay từ khi bé chào đời, cha mẹ đã lưu ý giáo dục về tất cả các mặt sức khoẻ, vận động, đạo lý, kỷ luật, tình cảm. Đối với trẻ lên 2, cha mẹ đã cho trẻ đi bộ đều đặn hàng ngày và họ chia nhỏ khỏang cách tập luyện thành những đọan ngắn 10m, 20m mỗi ngày.

“Một trí tuệ minh mẫn trong cơ thể cường tráng”, cha mẹ Nhật hiểu rõ điều này.

8. Thói quen tra cứu, tìm tòi

Cha mẹ đã biết hướng dẫn con mình sử dụng loại từ điển dễ tra cứu dành cho trẻ em. Trẻ dùng từ điển đó để tra nghĩa của từ, hay cách viết đúng chữ Hán. Chẳng hạn, khi biết địa chỉ rồi nhưng được người khác đưa lên xe dẫn đi thì chúng ta cảm thấy rất khó nhớ đường. Nhưng nếu tự dùng bản đồ, rồi vừa đi vừa hỏi đường thì chúng ta sẽ nhớ rất lâu. Cũng tương tự như thế, trẻ con sẽ dễ tiếp nhận kiến thức nếu chúng tự tìm, mất công để tra cứu hơn là được cha mẹ dạy cho một cách thụ động. Ngay cả đối với những trẻ Nhật khó dạy theo cách đơn điệu, thì bằng cách này chúng cũng có thể học được một cách chính xác mà không hề cảm thấy nhàm chán.

Với những phương pháp dạy con tinh tế như thế, ắt hẳn người Nhật cũng sẽ giúp chúng ta có thêm nhiều điều bổ ích để áp dụng cho chính gia đình của mình.

By Gather Up

25/7/13

Cuộc sống là một vòng tròn

Tất cả chúng ta đều sống "dựa dẫm", "nương tựa" vào nhau cho đến hết cuộc đời. Cho dù bạn tự tin hoàn toàn rằng mình đủ sức tự lập, cho dù tài chánh hay sức khỏe bạn yên ổn; nhưng có bảo đảm điều đó duy trì mãi mãi hay không?
 

Từ cốt lõi ở đây là MÃI MÃI????

Nhưng

dù tương lai chưa tới, chúng ta vẫn cứ tin tưởng ở điều tốt đẹp là không ai đơn độc cả.
 

Sự thật muôn đời, từ thế hệ này tới thế hệ khác.

Nhân viên làm công phụ thuộc công ty, công ty phụ thuộc khách hàng, khách hàng phụ thuộc....công ty của họ, người nội trợ phụ thuộc vợ/ chồng; con cái phụ thuộc cha mẹ; cha mẹ già lại không thể thiếu con cái; từ vật chất tới tinh thần; Đừng có nói là tôi sống chẳng cần ai giúp đỡ...
Ở thời điểm này có thể bạn 0 bị lệ thuộc vào ai, 0 ai ràng buộc được bạn, nhưng ngược lại sẽ có ai đó đang rất cần bạn bên cạnh, không chỉ là cảm xúc thoáng qua mà còn khá nhiều vấn đề của đời sống vốn dĩ vô thường này...

Chính nó - Cuộc sống là một vòng tròn kết nối những cánh tay yêu thương mà ta cần cảm nhận, để nâng đỡ, để thông cảm và sẻ chia nhiều hơn....

093 893 0873 anphuctrondoi2011@gmail.com đại lý bảo hiểm



19/7/13

TỔNG HỢP NHỮNG QUAN ĐIỂM HAY NHẤT VỀ GIA ĐÌNH

- Gia đình là trường học của lòng khoan dung, vì nó luôn tồn tại và dạy chúng ta cách sống với những người khác.

- Hãy dành thời gian cho gia đình ngay cả khi bạn không hề biết điều gì đã và đang xảy đến với cuộc đời của mình.

- Bạn có thể có nhiều bạn bè nhưng bạn chỉ có duy nhất một gia đình

- Gia đình là điều quan trọng nhất trên thế giới này

- Không gì có thể bằng niềm vui gia đình

- Tôi lấy cảm hứng từ những con người tôi gặp trên những chuyến đi, với những câu chuyện của họ, thấy được những khó khăn mà họ đã trải qua, lòng nhiệt huyết và những nguyên tắc riêng của họ. Cảm hứng của tôi được tạo ra từ tình yêu mà mỗi bậc cha mẹ dành cho con cái của mình. Và nguồn cảm hứng đó tôi còn nhận được từ những đứa con của tôi, chúng làm trái tim tôi trở nên ấm áp và tràn ngập tình thương. Chúng làm tôi muốn làm việc để cải thiện thể giới dù chỉ là đôi chút. Và hơn cả những đứa con làm tôi trở thành một người tốt hơn.

- Bạn được sinh ra từ gia đình của mình và gia đình được sinh ra từ trong bạn. Không mưu cầu. Không đổi chác.

- Mọi thứ thay đổi chúng ta, nhưng chúng ta luôn bắt đầu và kết thúc mọi thứ với sự quan tâm của gia đình.

- Tôi củng cố bản thân mình với tình yêu của gia đình.

- Trong tất cả những điều có thể tưởng tượng được, thì gia đình như là một đường kết nối với quá khứ và cây cầu nối với tương lai của mỗi chúng ta.

- Khi mọi thứ dường như trở nên tồi tệ, chỉ có một vài người luôn đứng bên bạn mà không hề do dự - đó chính là gia đình.
- Gia đình không phải là một điều quan trọng, mà nó là tất cả mọi thứ.

- Trân trọng từng giây phút với những người bạn yêu thương trong mỗi giai đoạn của con đường đời.

- Gia đình là sự nghiệp cuối cùng. Tất cả mọi sự nghiệp khác đều phục vụ cho một mục đích - đó chính là gia đình

- Gia đình là một cái tên, một ngôn từ mạnh mẽ; mạnh hơn lời của những pháp sư hay tiếng đáp của các linh hồn; đó là lời nguyện cầu hùng mạnh nhất.

- Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc.

- Không một gia đình nào là hoàn hảo... vẫn có cãi vã, vẫn có chiến tranh, thậm chí là sự lạnh lùng trong một thời gian rất dài, nhưng cho đến cuối cùng, gia đình vẫn là gia đình... nơi tình yêu luôn luôn hiện hữu

- Hãy lấp đầy một ngôi nhà bằng tình yêu, nó sẽ trở thành gia đình

- Gia đình là một món quà - thứ luôn tồn tại mãi mãi.

- Hãy nhớ rằng, dù bạn có đi bất cứ nơi đâu, bạn vẫn có thể trở lại với chính ngôi nhà của mình.

 Xem thêm: Trách nhiệm làm bố là vĩnh viễn
 

14/7/13

Chúng ta biết quá ít


NGỘ

(Bài viết của chị Minh Hồng, người phụ nữ đầu tiên đặt chân đến Nam Cực. Bài viết này từ 6 năm về trước nhưng rất đúng với tâm trạng của tất cả chúng ta khi bước chân ra thế giới, Share tặng các bạn du học sinh.)

=====

Đã hơn chục năm rồi, vào thời gian này, tôi đang chuẩn bị cập bến Ushuaia (Argentina), sau 2 ngày 3 đêm vật lộn với sóng gió và bão biển trên đường từ Nam Cực trở về.

Hồi ấy trước khi đi, bạn bè bố mẹ gọi điện đến nhà tôi: "Điên à mà cho nó đi! Đi đến cái vùng đấy là chỉ có chết thôi!".

Kệ, cứ đi xem có chết được không. Thế là, 27/1, cập bến, thoát chết, và cuộc đời tôi cũng thay đổi từ đấy. Những trải nghiệm này, đã tạo nên trong tôi những thay đổi 180 độ trong nhận thức và hành động.

Và tôi đang định nói về những thay đổi ấy!

Chúng ta biết quá ít

Thay đổi thứ nhất: Tôi nhận ra một điều: Thế giới thật rộng lớn, và ta thật bé nhỏ. Đến một lúc nào đó, khi đang đứng ở đâu đó trên bề mặt trái đất, tự nhiên thấy mình quá bé nhỏ.
Con người cứ hay ngồi đấy và nghĩ mình thành công, sành điệu, là... trung tâm của vũ trụ; hay rên rỉ đau đớn thằng kia nó bỏ tao rồi, thế giới sụp đổ, sẽ không bao giờ yêu được ai nữa, thế nọ - thế kia. Chẳng là cái đinh gì hết.

Hàng tỷ hàng tỷ người đã sinh ra và đã chết đi, đã sinh ra và sắp chết, sẽ sinh ra và sẽ chết. Trái đất vẫn cứ quay hì hụi, chẳng quan tâm gì đến ai. Nhưng ở đây tôi cũng không hẳn nói về cái kích cỡ của thế giới. Tôi muốn nói là we know so little, we see so little (chúng ta biết quá ít).

Mỗi giây phút, có bao nhiêu sự việc đang diễn ra, hàng tỷ người thuộc hàng nghìn tộc người khác nhau đang làm những việc khác nhau, ăn những thứ khác nhau, tin vào những điều khác nhau, mà mình thì chỉ loanh quanh biết được mấy việc đang diễn ra trên VTV, hoặc oách hơn thì CNN, BCC, kiểu đánh bom ở Iraq, hay đội bóng của ta sang Thái Lan thế nào...

Thế nào là hâm?

Thay đổi thứ hai: Tôi thực sự hiểu được, people are so different (con người thật là khác nhau). Hay nói cách khác, là mỗi người trong chúng ta là độc nhất vô nhị.

Chắc mọi người sẽ bĩu môi bảo "ai chẳng biết", nhưng mọi người cứ ngẫm kỹ mà xem, bình thường mình cứ hay làm việc gì đấy, hoặc bắt mọi người phải làm điều gì đó. Bởi cứ nghĩ ai cũng giống mình, ai cũng thích những thứ mình thích. Tôi làm việc cho một văn phòng khoảng 30 người, 7-8 quốc tịch. Và mỗi người một kiểu... hâm.

Thực ra, về sau này tôi đã hiểu ra rằng, họ không hâm, họ khác mình. Người ta hay tự cho mình cái quyền cho người khác là hâm. Còn mình thì không hâm! Tất cả các hành vi không giống mình, thì là hâm cả.
Một anh ở văn phòng tôi đi xe đạp đi làm, bị coi là hâm. Một anh Tây không thích dùng túi ni-lông, cũng là hâm. Một số khác ăn chay, không ăn thịt, là hâm. Tôi không thích ăn cơm, cũng là hâm.

Một người yêu 5 -7 gái một lúc bị coi là hâm, chả ra gì. Một người chẳng yêu gái nào, chỉ thích sống một mình, cà phê một mình cả ngày, cũng hâm nốt. Lấy đâu ra cái chuẩn nào quy định thế nào là hâm thế nào là không? Chắc gì những gì đa số làm thì là đúng hơn thiểu số?

Mỗi người có sở thích khác nhau, có kẻ kiếm tiền vớ vẩn nhưng thích đổi điện thoại di động liên tục, hay vay tiền để mua xe máy, ôtô cho hoành tráng. Có người làm nhiều tiền thì lại chỉ thích gửi tiết kiệm, chẳng mua sắm gì.

Có những bạn Tây đang ở Anh ở Mỹ, ăn bơ ăn sữa suốt ngày, tiện nghi sung sướng, tự nhiên một ngày khoác ba lô đến các nước đang phát triển để làm việc, đánh vật với chuột gián, hố xí xổm và Tào Tháo đuổi vì thức ăn đường phố.

Họ chắc cũng chẳng hâm hơn những người cả đời không bao giờ ra khỏi thị trấn quê hương nhà mình. Nói tóm lại, mỗi người một kiểu, không ai giống ai. Tôi là độc nhất vô nhị, cũng giống như tất cả mọi người khác!

Không có gì là không thể

Thay đổi thứ ba: Tôi nhận ra một điều, là nothing is impossible (không có gì là không thể).

Người mình cứ hay bị suy nghĩ mặc định, và khăng khăng những câu kiểu: "Tôi là người không bao giờ lăng nhăng", hay: "Anh ấy chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ tôi", hay: "Chắc chắn người đấy không bao giờ dám lừa tiền mình". Coi chừng! Rồi đến ngày té ngửa đấy! Cuộc đời của bạn sẽ có nhiều điều bất ngờ hơn bạn tưởng nhiều.

Bạn và mọi người đều có những khả năng làm những điều không ai ngờ tới. Chưa kể có bao nhiêu yếu tố khác tác động, và đừng quên, may mắn là một thứ thật sự tồn tại trên đời. Vậy, đừng có 100% vào bất kỳ điều gì. Luôn phải chừa ra vài % cho khả năng kia.
Đừng có tự tin quá vào khả năng của mình, một ngày nào đấy bạn sẽ bị cuộc đời đấm cho một phát tối mắt tối mũi đấy. Và cũng đừng tự ti quá, biết đâu, một ngày, đời bạn lại lên hương. Họ không hâm, họ chỉ khác mình. Người ta hay tự cho mình cái quyền cho người khác là hâm. Còn mình thì không hâm!

Xấu - tốt

Thay đổi thứ tư: Tôi nhận ra một điều, là không có một cái khái niệm rõ ràng cụ thể nào để xác định người xấu người tốt.

Ngày xưa mình cứ hay bị dạy cách phân biệt rõ rệt giữa người xấu người tốt: cô Tấm là người tốt, cô Cám là người xấu; Sơn Tinh là người tốt, Thủy Tinh là người xấu.
Lớn hơn một chút thì bị nhồi vào đầu: Người nghèo là người tốt, người giàu là người xấu; người Liên Xô là tốt, người Mỹ là xấu. Lớn hơn nữa, thì cụ thể hơn: "Thằng đấy nghiện đấy!", nói chung nghiện là xấu, cave là xấu.

Trong đoàn của tôi đi Nam Cực, có 42 chú (35 thanh niên và 7 trưởng đoàn) từ 25 nước. Tôi tự nhiên rơi tõm vào một đám lổn nhổn mỗi người một màu da, một thứ quần áo.

Đứa tin vào ông Giê-Su, đứa tin vào ông Mô - Ha - Mét, có đứa lại chỉ tin vào cái máy tính. Nháo nhào nhào, một lũ nửa điên nửa dại vì cái cơ hội tự nhiên rơi trúng vào đầu mình.

Ngày nào cũng học hành tập tành mệt nhoài, nhưng đêm nào cũng chỉ ngủ vài tiếng còn thời gian còn lại thì nhảy nhót hú hét, tận dụng mọi giây phút để được chơi bời với nhau (và được khoảng 2 tuần thì chuyển sang... yêu nhau).

Mike - người North Ireland (Bắc Ailen) hớn hở lôi ảnh người yêu ra khoe với tôi, thấy một cô mắt mũi xanh lè váy đỏ loét xẻ ngược tận đùi. Về sau đến gần hết chuyến đi, Mike bảo: "Hồng, tao nói mày không tin đâu. Mày biết vì sao tao được đi chuyến đi này không. Vì tao đã từng là ăn cắp, cướp nhà băng".

Sau đó tôi còn biết thêm về một số thành viên khác của đoàn, những người mà ngày xưa tôi chả bao giờ dám đến gần, chứ đừng nói là chơi. Họ ôm nhau suốt ngày, mặc quần áo chung. Một cậu nghiện heroin 7 năm, một cô 6 năm, hai cậu nữa 4 - 5 năm gì đó. Đứa là criminal (tội phạm), ăn cắp đánh lộn đủ cả.

Hoá ra cái đám 35 đứa chúng tôi, là đại diện cho cả cái thế giới này, kẻ giàu người nghèo, đứa văn minh đứa lạc hậu, tư bản, cộng sản, đứa PhD (tiến sĩ) ở Harvard, đứa thất học ở Nam Phi, đứa tụt quần ra hơ mông trên lửa ngay trước mặt mọi người, đứa lại cả đời rúm ró hễ cứ "sinh hoạt" trước khi cưới là bị ném đá đến chết... Tất cả cái đám ấy được đưa vào sống với nhau, tại một nơi cách xa tất thảy những nơi còn lại trên thế giới.

Một cú sốc văn hoá thật sự! Một trải nghiệm độc đáo cho việc sống với nhau phải như thế nào. Tôi đã ngẩn ngơ mất một buổi, khi biết rằng cái cô Lynn nhí nhảnh ấy, Mike hát hay nhảy đẹp ấy lại là những kẻ, mà theo định nghĩa trong cái hệ giá trị được xây dựng trong mấy chục năm của tôi, là những kẻ dưới đáy xã hội.

Những con người này, khi được chọn đi Nam Cực, tất nhiên cũng phải qua những lần phỏng vấn, như tôi, nhưng cái tiêu chí chọn lựa của người ta không phải là nói tiếng Anh giỏi hay là đạt được bằng sáng chế hay cống hiến gì cho xã hội, mà chỉ cần họ có suy nghĩ đúng. Chúng tôi được chọn, vì chúng tôi đều là con người.

Tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã "ngộ", và tôi đang cố để thực hành cái ngộ này.

Nói thật để giải quyết tốt

Thay đổi thứ năm: Một thay đổi cũng phải mất thời gian dài để tôi có thể nhận ra và thực hành nó, đó là "nói thật là cách hay nhất để giải quyết mọi vấn đề".
Trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai cũng nói dối cả, và mọi người thường nhất trí với nhau ở một điểm nghe rất thuyết phục, là "nói dối là cần thiết trong một số trường hợp nhất định".

Tôi công nhận, có những cái mình rất khó có thể thay đổi được, ví dụ như bố mẹ không cho đi chơi xa với bạn trai, nên đành phải nói là con đi công tác, vì sợ bố mẹ "lên huyết áp". Nhưng nói chung tất cả những trường hợp còn lại, càng về sau tôi càng nghiệm thấy, thì nói thật là hay nhất.

Nói thật làm cho mình đỡ mất công nhớ là mình nói gì, có khi nói với người này thế này, lại nói với người khác thế khác. Nói dối làm nhiều khi mình bị lòi đuôi, và làm cho tình hình còn xấu hơn. Ngày xưa tôi bị trĩ, chẳng nói với ai, cũng chỉ vì không tự tin, sợ người khác cười. Tất nhiên, tôi không dám nói là bây giờ tôi tuyệt nhiên không còn nói dối gì nữa.

Tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã "ngộ", và tôi đang cố để thực hành cái ngộ này. Vẫn còn những cái khó khăn lắm. Bởi vì việc nói dối không chỉ thể hiện ở việc nói dối về một hành động, mà còn nói dối về tình cảm nữa.

Trong cuộc sống mà ta phải bươn chải kiếm sống này, nhiều khi ta không muốn nói thẳng ra một điều mà ta nghĩ, bởi vì ta không muốn chuốc thêm phiền toái.

Có những người tôi rất ghét, nhưng vì tế nhị, vì quan hệ này kia, tôi không thể nói thẳng ra "Ôi tôi chán/ghét anh/chị lắm...". Dần dần trong mấy năm vừa rồi, tôi học được cái trò nói thẳng ở mấy bạn Tây làm cùng văn phòng tôi.

Ngày xưa tôi ghét ai trong văn phòng, tôi hay cãi nhau với họ, nói xấu họ sau lưng, nhưng không bao giờ biết ngồi nói chuyện cho ra đầu ra cuối, tao ghét mày ở điểm này, tao đề nghị mày thôi cái thói quen đấy đi, mày ghét tao ở điểm kia hả, tao sẽ sửa. Thế nhé, bắt tay nào, ôm nhau cái, giải quyết xong rồi nhá.

Giờ, tôi đã biết thực hiện những cuộc nói chuyện như vậy ở văn phòng. Khó thì khó, nhưng lại hết cả khó chịu, và chắc người khác cũng đỡ khó chịu với mình.

Tác giả: chị Nguyễn Thị Minh Hồng, người phụ nữ đầu tiên đặt chân đến Nam Cực